Vietnam.vn - Nền tảng quảng bá Việt Nam

Niềm vui của cộng tác viên báo chí

Tôi có công việc ổn định riêng, nhưng mỗi khi gõ bàn phím, trái tim tôi như được đánh thức, và tâm hồn như được thăng hoa. Viết báo đối với tôi không phải là nghề chính, mà là một mạch ngầm cảm xúc - nơi tôi được sống thật với những rung động đời thường.

Báo Phú YênBáo Phú Yên15/06/2025

Tác giả (bên phải) trao đổi với nhân vật ở thôn Ma Đao, xã Cà Lúi, huyện Sơn Hòa. Ảnh: CTV

Kể lại những câu chuyện đẹp của cuộc sống

Tôi vẫn nhớ như in cảm giác khi bài viết đầu tiên của mình được đăng tải trên Báo Phú Yên. Đó là một bài viết nhỏ về mô hình nuôi hươu sao ở quê tôi (cứ nghĩ bài chưa chắc được đăng vì mình không phải là nhà báo chuyên nghiệp). Thế nhưng, khi nhìn thấy tên mình hiện rõ dưới tiêu đề bài viết, tim tôi như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Tôi gọi điện cho bạn bè thân thuộc, anh chị em kết nghĩa… Niềm vui ấy giống như một đứa trẻ lần đầu tiên được điểm mười - ngây ngô, hồn nhiên mà tự hào đến lạ.

Viết báo không chỉ là ghi chép sự kiện mà là quá trình quan sát, cảm nhận và chắt lọc. Một bài viết hay không nhất thiết phải dùng nhiều từ ngữ hoa mỹ, mà quan trọng là chân thực. Đó chính là điều mà tôi học được sau mỗi lần bài viết không được đăng, vì “thiếu chiều sâu” hay “chưa rõ góc nhìn”. Mỗi phản hồi từ các biên tập viên chính là một lần tôi được học thêm, hiểu thêm và trưởng thành hơn trên con đường viết lách.

Có người từng hỏi tôi: “Viết báo chỉ là phụ, được mấy đồng nhuận bút, sao vẫn say mê thế?”. Tôi chỉ cười. Với tôi, viết không phải vì tiền. Viết để sống thật với cảm xúc của mình. Viết để chia sẻ những điều tốt đẹp. Viết để góp phần nhỏ bé vào việc lan tỏa các giá trị tích cực trong xã hội.

Có lẽ một trong những điều tuyệt vời nhất của người cộng tác viên báo chí là cảm giác được kết nối. Bài viết của bạn chạm đến người đọc, không còn là bài viết đơn thuần, mà đã trở thành một phần cảm xúc của cộng đồng. Tôi từng viết một bài về một thanh niên ở quê tôi, đã tốt nghiệp đại học sư phạm kỹ thuật nhưng không theo ngành chuyên môn mà chuyển sang sản xuất than củi trấu. Sau khi bài được đăng, có nhiều địa phương, doanh nghiệp tìm đến địa chỉ sản xuất để đặt hàng và chàng trai này đạt giải hội thi sáng tạo kỹ thuật tỉnh Phú Yên và đạt giải nhất hội thi sáng tạo kỹ thuật cấp toàn quốc về lĩnh vực môi trường.

Chính kết quả ấy khiến tôi hiểu rằng: cây bút có sức mạnh thay đổi. Một bài viết tuy nhỏ, nhưng nếu được viết bằng trái tim chân thành, có thể tạo nên những tác động lớn lao. Điều đó tiếp thêm động lực cho tôi - một người không chuyên nhưng đam mê - tiếp tục cầm bút và kể lại những câu chuyện đẹp của cuộc sống.

Lan tỏa các giá trị tích cực trong xã hội

Là cộng tác viên, tôi không bị ràng buộc bởi lịch trình gắt gao hay áp lực tin tức hằng ngày như các phóng viên chính thức. Nhưng tôi lại có những chuyến đi riêng - là những dịp tìm kiếm tư liệu, gặp gỡ con người, khám phá các vùng đất. Mỗi chuyến đi như thế, dù ngắn hay dài, đều đem đến cảm hứng để viết. Thực tế cho thấy không thiếu đề tài để viết. Điều quan trọng là bạn có mở lòng để nhìn đời bằng ánh mắt cảm thông, có nhẫn nại lắng nghe để hiểu người, và có dũng cảm để nói lên sự thật hay không. Chính từ những chuyến đi thực tế, tôi học được rằng: một người cộng tác viên tốt không chỉ cần viết hay, mà còn cần có sự đồng cảm của tình người.

Làm cộng tác viên báo chí không có nghĩa là bạn đã biết tất cả về nghề báo. Ngược lại, đây là một quá trình học tập liên tục. Tôi học từ cách đặt tiêu đề sao cho hấp dẫn mà vẫn đúng mực, học cách viết sa pô ngắn gọn nhưng đủ thông tin, học cách gọt câu chữ để văn phong sắc sảo hơn mà không mất đi sự gần gũi. Viết báo giúp tôi sống có tổ chức hơn, rèn luyện tính kỷ luật và cẩn trọng trong từng con chữ. Mỗi bài viết được duyệt là một lần “qua cầu” - nơi sự nghiêm túc được đánh giá qua từng chi tiết nhỏ nhất. Không phải lần nào cũng thành công, nhưng mỗi lần thất bại là một lần tôi học được bài học quý.

Có người từng hỏi tôi: “Viết báo chỉ là phụ, được mấy đồng nhuận bút, sao vẫn say mê thế?”. Tôi chỉ cười. Với tôi, viết không phải vì tiền. Viết để sống thật với cảm xúc của mình. Viết để chia sẻ những điều tốt đẹp. Viết để góp phần nhỏ bé vào việc lan tỏa các giá trị tích cực trong xã hội.

Với tôi, trở thành cộng tác viên báo chí không phải con đường trải đầy hoa hồng. Đó là hành trình đòi hỏi sự kiên nhẫn, nhiệt huyết và tình yêu với con chữ. Niềm vui của người cộng tác viên báo chí không nằm ở danh tiếng hay vật chất, mà nằm ở chỗ: được sống, được ghi lại và được lan tỏa điều tử tế. Với tôi, đó là một trong những điều đẹp nhất trong cuộc đời làm nghề và làm người.

Nguồn: https://baophuyen.vn/xa-hoi/202506/niem-vui-cua-cong-tac-vien-bao-chi-4ab4b01/


Bình luận (0)

No data
No data

Cùng chuyên mục

Bản làng trên đỉnh núi ở Yên Bái: Mây phủ bồng bềnh, đẹp như tiên cảnh
Bản làng ẩn mình trong thung lũng ở Thanh Hóa hút du khách tới trải nghiệm
 Thành phố Hồ Chí Minh ẩm thực kể chuyện phố phường
Việt Nam - Ba Lan vẽ nên 'bản giao hưởng ánh sáng' trên bầu trời Đà Nẵng

Cùng tác giả

Di sản

Nhân vật

Doanh nghiệp

No videos available

Thời sự

Hệ thống Chính trị

Địa phương

Sản phẩm