Đây không phải lần đầu tiên họa sĩ Quỳnh Thơm mang "Sắc quê" đến với công chúng. Anh từng tổ chức các loạt triển lãm chuyên đề "Sắc quê" trong vài năm trở lại đây, nhất là dấu ấn của "Sắc quê" 5 và 6 diễn ra dịp xuân-hè năm 2025, đánh dấu bước tiến mới về cách dùng màu và cảm xúc. "Sắc quê 7" tiếp tục hứa hẹn bước chuyển cá nhân, bên cạnh việc lưu giữ ký ức quê hương còn mở rộng tâm hồn qua hình ảnh hoa hồng như biểu tượng vừa kiêu sa, vừa gần gũi, ẩn chứa tầng cảm xúc lắng đọng hơn.
Số lượng 56 bức hoa hồng tương ứng tuổi đời của họa sĩ là chi tiết tinh tế, thể hiện niềm khao khát sẻ chia, giao hòa giữa bản sắc cá nhân và hình ảnh thiên nhiên mà họa sĩ hằng ấp ủ. Từ đó, triển lãm vừa mở ra hành trình nhìn ngược về cội nguồn, cũng mang theo lời tự sự, gợi mở điểm dừng để nhìn lại bản thân trong hành trình nghệ thuật.

Mảng đề tài tranh về quê hương đất nước tô đậm thêm ý nghĩa cho không gian triển lãm. Ở đây, họa sĩ Quỳnh Thơm tiếp tục giọng điệu quen thuộc: mái nhà, con đường đất, bờ ruộng, lũy tre, ao nước, phiên chợ quê… và điều khiến người xem dừng lại không phải là tả thực mà chính là ở cảm xúc, khoảng lặng giữa những nét cọ.
Trong các loạt triển lãm "Sắc quê" trước đó, họa sĩ từng mạnh dạn sử dụng gam màu ấm, phối ánh sáng và bóng tối để tạo chiều sâu trong khung cảnh đồng quê. Lần này, bên cạnh sự tiếp nối đã có cả quá trình mài giũa kỹ thuật thể hiện qua mảng khối chắc hơn, sự cân bằng giữa nét đặc, nét lặng tinh tế hơn và phần "âm vang" trong tranh giúp cho cái nhìn không bị lấn át mà trở nên "nghe" được hồn quê bên trong.

Tranh về quê hương gợi tới nơi chốn, song, quan trọng hơn đó chính là thế giới về tinh thần biểu hiện qua sự trân trọng những gì giản dị, ký ức tuổi thơ, tính đa tầng của cuộc sống nông thôn trong hiện tại khi nhiều nơi bị đô thị hóa, khi con người ngày càng vội vã. Qua từng lớp sơn, từng vệt cọ, người xem có thể cảm thấy hơi thở của ruộng đồng, tiếng chim qua gió, mùi đồng lúa chín…
Mảng đề tài tranh hoa hồng gồm 56 bức là một hơi thở mới trong mạch nguồn, biểu tượng của tình yêu, vẻ đẹp, sự mong manh mà cũng kiên cường, được tiếp nhận như một ngôn ngữ cá nhân vừa gần gũi vừa mang tầng cảm xúc riêng.

Trong không gian này, người xem được chiêm ngưỡng những bức tranh hoa hồng khắc họa theo nhiều trạng thái: có bông nở rực rỡ, có cánh hoa rơi rụng, có nụ e ấp, có cả hoa đã tàn. Màu sắc có thể mềm mại, tươi tắn hay pha trộn chút trầm buồn. Đôi khi hoa đứng đơn lẻ giữa nền trừu tượng, như điểm nhấn tâm trạng con người.
Việc đặt hoa hồng bên cạnh tranh quê hương thể hiện phong cách, tình cảm của họa sĩ qua việc kết nối ngoài-trong, giữa cái chung và cái riêng. Hoa hồng là ngôn ngữ nội tâm, là dấu vết ký ức riêng tư trong không gian cội nguồn. Khi người xem bước từ không gian quê hương sang không gian hoa, có thể cảm nhận được sự chuyển đổi, từ chú tâm ra bên ngoài về cuộc sống chung, trở vào bên trong với cảm xúc cá nhân.

Ngay trong những ngày triển lãm "Sắc quê 7" chưa khai mạc chính thức, đã có nhiều nhà sưu tập tìm đến không gian sáng tạo riêng của họa sĩ để chiêm ngưỡng và đặt mua tác phẩm sau khi triển lãm kết thúc.
Ông Nguyễn Trọng Vỹ (Việt kiều Pháp) chia sẻ: "Đứng trước bức "Làng trong sương sớm", tôi như gặp lại hơi thở của những buổi tinh mơ ở quê ngoại, mảnh đất yêu thương tôi rời đi năm 17 tuổi. Mỗi nét cọ của họa sĩ Quỳnh Thơm thực sự đã chạm vào ký ức của người xa quê như tôi. Ký ức ấy vừa ấm áp, vừa ơn nghĩa. Tôi tin rằng, khi tôi mang những bức tranh này trở lại Paris, nhiều bạn bè Pháp sẽ hỏi tôi: Vì sao quê hương bạn lại bình yên đến vậy? Và tôi luôn mỉm cười, bởi trong tranh Quỳnh Thơm, bình yên ấy chính là sức sống âm thầm của người Việt".

Nhận định về loạt tranh hoa hồng trong "Sắc quê 7", các nhà sưu tập cho rằng, những đóa hoa thể hiện tâm trạng, ký ức, nhịp thở của một người họa sĩ đã đi qua bao mùa tuổi mà vẫn còn giữ nguyên vẹn niềm tin vào cái đẹp.
Ở Quỳnh Thơm, hoa hồng không dừng lại ở riêng biểu tượng cho tình yêu lãng mạn thuần túy, mà dường như trở thành biểu tượng của ý chí kiên cường và nhân hậu. Những bông hồng nở rộ trong sương sớm, những bông đang héo nhẹ dưới nắng chiều, có cả những cánh hoa vừa rụng... và tất cả đều có ánh sáng riêng, thứ ánh sáng dịu dàng như đến từ bên trong, tựa như lòng người từng trải vẫn nguyên sức ấm.

Có bức tranh, họa sĩ để nền xám lạnh, chỉ một đóa hồng rực rỡ giữa khung vải, khiến người xem liên tưởng tới những ký ức vẫn còn cháy sáng dù đời đã đi xa. Có bức lại là hoa hồng trong bình gốm nâu, mộc mạc tựa dáng quê, nhưng chỉ cần nhìn kỹ là nhận ra ánh sáng mềm lướt qua từng cánh, hệt như bàn tay ai đang khẽ nâng niu trìu mến.
"Tôi từng nghĩ, có lẽ hoa hồng là loài hoa khó vẽ nhất, vì quá quen, quá dễ sa vào mô phỏng hoặc đơn thuần là ước lệ. Nhưng ở các tác phẩm của Quỳnh Thơm, hoa hồng trở nên rất riêng, rất Việt Nam, như thể có mùi nắng đồng nội, có hơi sương đất Bắc. Ẩn sau mỗi bức tranh, tôi cảm nhận được tình yêu với hoa, tình yêu với đời sống sâu lắng, nhân văn và biết trân trọng từng sắc hồng mong manh", nhà sưu tập Phạm Thành Nam chia sẻ.

Họa sĩ Quỳnh Thơm bộc bạch: "Tôi sinh ra ở miền quê có nhiều sắc màu đáng nhớ: màu vàng của lúa chín, màu nâu của đất, màu xanh của trời, và màu đỏ hồng của những vạt hoa trước hiên nhà. Có lẽ, chính những sắc ấy đã ngấm vào máu thịt, để rồi mỗi khi cầm cọ, tôi lại như được trở về thế giới nội tâm. Tranh về quê hương là không gian giúp tôi được chuyện trò với ký ức, còn hoa hồng thì đó là cuộc trò chuyện với thời gian. Mỗi cánh hoa, mỗi mảng màu đều mang một nhịp thở của đời sống, có dịu dàng, có cả những vết xước".

"Khi vẽ, tôi mong giữ lại chút lặng yên giữa cuộc sống đôi khi quá xô bồ, náo nhiệt. Chọn vẽ 56 bức hoa hồng, cũng là 56 mùa tôi đã đi qua là con đường tôi nhìn lại chính mình. Ở mỗi độ tuổi, hoa hồng trong tôi lại mang một sắc thái khác nhau và tôi tin rằng, một bông hoa chỉ thực sự đẹp khi nó mang hơi thở của người vẽ. Còn những bức tranh về quê hương, có người hỏi tôi sao không vẽ đô thị, sao cứ sắc quê mãi thế? Tôi thấy lòng mình chùng lại, rưng rưng, bởi quê hương đâu có cũ bao giờ...", họa sĩ xúc động nói.
Trong "Sắc quê 6", nhiều người đã dừng chân lâu trước từng bức tranh bởi sự đồng cảm, gợi nhớ. Dự kiến, "Sắc quê 7" sẽ có những điều tương tự sẽ tiếp diễn khiến người xem sẽ đi chậm, dừng lâu, chìm vào mỗi điểm hắt sáng, mỗi khoảng lặng giữa màu sắc, khuôn hình.

Trước khi kiên định với tranh quê, họa sĩ từng làm thiết kế đồ họa, tiếp xúc nhiều với nhịp sống hiện đại. Song, dường như trong tâm thức, hội họa luôn là cách anh trở về với bản nguyên của mình. Mỗi lần làm triển lãm "Sắc quê", anh như đang tự mở cánh cửa vào không gian nội tâm lưu giữ ký ức, tình yêu đất mẹ và giữ cho tâm hồn được neo lại giữa dòng chảy thời gian.
Ở triển lãm lần này có thể xem là sự chín muồi của họa sĩ, từ tranh quê truyền thống sang tự do hơn, từ ký ức cá nhân lan tỏa ra cộng đồng, và từ việc vẽ cảnh ra vẽ cảm xúc. Hoa hồng là dấu hiệu rằng anh đang chịu thách thức mới về ngôn ngữ hội họa khi vừa đi vào cái chung, vừa mở ra cái riêng.

Thế giới nghệ thuật của Quỳnh Thơm không ồn ào, chạy theo trào lưu, cũng không quá rực rỡ mà chọn cách đi mộc mạc, hồn hậu, đi sâu, để người xem tự kiếm tìm, tưởng tượng. Đó là một con đường bền bỉ, gắn với tâm thức, với lòng yêu quê và niềm tin vào giá trị thẩm mỹ của cái giản đơn.

Tranh của Quỳnh Thơm mang thông điệp "đánh thức" trong người xem ký ức đã thầm lặng ngủ quên. Bởi lẽ đó, triển lãm không dành riêng cho giới mỹ thuật mà mở ra cho người dân bình thường, bất cứ ai từng nhớ đồng, nhớ vườn tược, tiếng gà gáy mỗi ban mai, hương lúa mát lành trong gió mùa se sắt...
Với cách thể hiện vốn có và độ chín trong cảm xúc qua các "Sắc quê" trước, "Sắc quê 7" được kỳ vọng ở khả năng tạo dấu ấn sâu trong lòng công chúng. Những bức hoa hồng có thể trở thành điểm nhấn mới để công chúng nhớ cách hoa nở giữa phông nền quê hương thanh bình, yên ả.
Nguồn: https://nhandan.vn/trien-lam-tranh-sac-que-7-ve-dep-que-huong-hoa-trong-nhung-sac-hoa-post913031.html
Bình luận (0)