Điểm nhấn nằm ở cánh phụ
Buổi lễ tại Nhà Trắng cũng tiết lộ hình ảnh chính thức đầu tiên của F-47, với điểm nhấn gây chú ý là cánh phụ (canard) - một cánh nhỏ gắn phía trước cánh chính.
Chi tiết này lập tức tạo ra cuộc tranh luận sôi nổi giữa các chuyên gia quân sự về vai trò và thiết kế của F-47, bởi nó khác biệt rõ rệt so với các máy bay tàng hình thế hệ trước như F-22 và F-35.
Hợp đồng trị giá hàng tỷ USD này đặt Boeing vào vị trí dẫn đầu trong việc cung cấp máy bay chiến đấu có thể thay thế các nền tảng cũ kỹ như F-22 Raptor, dự kiến đi vào hoạt động vào cuối thập kỷ này.
Ảnh mô phỏng tiêm kích Boeing F-47 của Mỹ. Ảnh USAF
Những hình ảnh đầu tiên cho thấy thiết kế khí động học phức tạp, bao gồm cả cửa hút gió bất đối xứng, làm dấy lên suy đoán rằng Không quân có thể đang cố tình giấu đi các chi tiết nhạy cảm trước tình báo nước ngoài.
Các quan chức Mỹ chỉ tiết lộ rằng F-47 sẽ tích hợp "công nghệ tiên tiến" để đối phó với những mối đe dọa ngày càng lớn. Cánh phụ Canard không phải thiết kế xa lạ, khi đã được sử dụng trên các máy bay như Dassault Rafale, Saab Gripen hay Eurofighter Typhoon, giúp tăng khả năng cơ động.
Tuy nhiên, với một máy bay chiến đấu tàng hình của Mỹ, sự xuất hiện của cánh phụ có thể báo hiệu sự thay đổi trong chiến lược thiết kế: cân bằng giữa khả năng tàng hình và hiệu suất chiến đấu.
Chuyên gia hàng không vũ trụ Michael Pryce tại Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế nhận định rằng việc Không quân Mỹ công khai đặc điểm này sớm có thể ngụ ý họ đang ưu tiên chiến đấu tầm gần hoặc các màn không chiến tốc độ cao thay vì tàng hình tuyệt đối. Một lý do có thể là công nghệ radar đối phương ngày càng tiên tiến, đặc biệt là radar tần số thấp có thể phát hiện máy bay tàng hình từ xa.
Chương trình NGAD, với F-47 là trọng tâm, đã được phát triển trong nhiều năm, với các nguyên mẫu thử nghiệm bay từ năm 2020. Chương trình này không chỉ tập trung vào một mẫu máy bay đơn lẻ mà còn xây dựng cả một hệ sinh thái chiến đấu trên không, phối hợp với các máy bay không người lái và cảm biến tiên tiến để duy trì ưu thế trước đối thủ.
Việc Boeing vượt qua Lockheed Martin để giành hợp đồng này đánh dấu một bước ngoặt quan trọng. Lockheed Martin vốn là nhà sản xuất F-22 và F-35, nhưng Boeing đang chứng minh khả năng của mình với các thiết kế chiến đấu mạnh mẽ như F/A-18 Super Hornet và máy bay huấn luyện T-7A Red Hawk.
Cuộc đua tốc độ với J-20 của Trung Quốc và Su-57 của Nga
Cánh phụ của F-47 có thể là sự kết hợp giữa hai triết lý thiết kế đối lập: tàng hình của Mỹ và khả năng cơ động của máy bay Trung Quốc và Nga. J-20 của Trung Quốc cũng có cánh phụ, giúp nó linh hoạt hơn, dù khả năng tàng hình còn chưa được biết đến. Trong khi đó, Su-57 của Nga hy sinh một phần tàng hình để tăng siêu cơ động.
Ellen Pawlikowski, tướng Không quân đã nghỉ hưu, cho rằng tương lai chiến tranh trên không sẽ diễn ra trong môi trường "hỗn loạn, cạnh tranh", nơi tốc độ và khả năng cơ động sẽ quan trọng ngang với tàng hình. Điều này có thể lý giải vì sao Boeing chọn cách tiếp cận khác biệt với F-47.
Tuy nhiên, thiết kế này cũng đặt ra câu hỏi về chi phí và tính phức tạp. NGAD đã bị giám sát chặt chẽ do ngân sách khổng lồ, ước tính vượt 100 tỷ USD. Việc thêm cánh phụ có thể làm tăng thách thức sản xuất, đòi hỏi kỹ thuật tinh vi để duy trì khả năng tàng hình trong khi vẫn đảm bảo hiệu suất khí động học.
Nếu F-47 thật sự có cánh phụ, nó có thể báo hiệu sự thay đổi lớn trong chiến lược không chiến của Mỹ, không chỉ dựa vào tàng hình mà còn nâng cao khả năng chiến đấu trong những kịch bản phức tạp hơn.
Ngọc Ánh (theo WH, Bulgarian Military, AFP)
Bình luận (0)