Biến cố cuộc đời
Với giọng nói còn chút khó khăn do những lần đặt nội khí quản, Thảo kể: “Vào một ngày đầu đông năm 2010, lúc ấy em 15 tuổi, trên đường đi học về, em không may bị tai nạn”.
Vụ tai nạn đó khiến Thảo bị vỡ trực tràng, vỡ bàng quang, vỡ xương chậu, vỡ cơ hoành, phần phía sau cơ thể bị dập nát rất nặng. Do thời gian nằm viện quá lâu nên phổi trái bị cắt 2/3 và toàn bộ dạ dày vì biến chứng. Chừng đó chấn thương dường như quá sức chịu đựng với cơ thể của nữ sinh lớp 10.
Từ cô bé có mái ấm bình yên, cuộc sống của Thảo gắn liền với giường bệnh. Hơn một năm điều trị tại các bệnh viện tuyến đầu của cả nước, Thảo đã trải qua hàng chục ca đại phẫu thuật kéo dài nhiều giờ liền.
Con số hơn 100 đơn vị máu được truyền, đủ thấy mức độ khủng khiếp của vụ tai nạn. Có những lúc tưởng không qua khỏi, nhưng bằng nước mắt của mẹ và tình yêu thương của bố, cùng sự nhiệt tình của các bác sỹ giỏi và chăm sóc của rất nhiều người, Thảo đã qua cơn nguy kịch một cách kỳ diệu.

Tuy nhiên, khó khăn đâu phải đã dừng lại. Hành trình hồi phục mới thật là thử thách gian lao. Thảo bắt đầu tập nói như đứa trẻ lên hai. Do nằm quá lâu nên đôi chân dường như bị liệt. Cô gái nhỏ lại trải qua đau đớn thêm lần nữa từ việc tập đi trong cái lạnh thấu da, thấu thịt của ngày đông rét mướt.
Song, mỗi lần nhìn mái tóc ngả bạc của mẹ và sự tiều tụy của bố sau những tháng ngày dài đằng đẵng theo em đi khắp các bệnh viện, Thảo thấy mình cần phải phục hồi, cần tự bước đi trên đôi chân chính mình.
Như bông hoa hướng dương luôn hướng về phía mặt trời, Phương Thảo dần trở lại với cuộc sống. Những tiếng nói đầu tiên, những bước đi đầu tiên khiến mọi người vỡ òa trong hạnh phúc.
Không gì là không thể
Những tháng ngày nằm trên giường bệnh, niềm vui của cô gái nhỏ là học tiếng Anh và đọc sách. Thần tượng của Thảo là diễn giả Nick Vujicic và dịch giả Nguyễn Bích Lan. Hai con người đó, dù sinh ra với cơ thể không được lành lặn hay mang trong mình căn bệnh hiểm nghèo nhưng họ đã tự xây dựng câu chuyện cổ tích cho chính mình và truyền cảm hứng cho nhiều người. Thảo cũng mong mình được sống như thế. Em không chỉ đi học lại sau 2 năm nghỉ mà còn nỗ lực để trở thành sinh viên của Khoa Ngôn ngữ Anh, Học viện Ngân hàng. Ánh sáng mặt trời sưởi lại ấm tâm hồn thanh xuân. Đó cũng là lúc Thảo bắt đầu viết những dòng đầu tiên cho cuốn sách “Hãy sống hết mình vì đời ngắn lắm”.
Với bút danh Thảo Min, trong gần 300 trang, tác giả đã kể lại câu chuyện của chính mình hành trình chiến đấu với tử thần và cuộc sống sau biến cố. Như nhan đề của cuốn sách, Phương Thảo muốn truyền tải đi thông điệp: Sống hết mình là trân trọng từng phút, từng giây; sống hết mình để thấy rằng những gì mình đang có thật trân quý; sống hết mình để không lãng phí tuổi thanh xuân, thầm cảm ơn quá khứ để có những phút giây hiện tại. Đó cũng là lý do để cuốn sách này tạo ra sự khác biệt trong dòng sách tự cải thiện, phát triển bản thân hiện nay.

Ngay những trang đầu tiên, tác giả đã viết: “Tất cả chúng ta đều có lúc gặp khó khăn. Khó khăn chính là món quà được ngụy trang khéo léo dưới lớp vỏ bọc của thử thách, đem đến cho chúng ta thêm sức mạnh. Tôi mong muốn qua câu chuyện của mình, có thể nào đó giúp mọi người thấy niềm tin và động lực trong cuộc sống”.
Mỗi trang sách đều chất chứa nỗi đau đớn. Chính tình yêu của mọi người, sự nỗ lực của bản thân đã giúp cô bé với hai bím tóc đáng yêu như được sinh ra thêm lần nữa.
Họa sỹ Lại Hiền Lương, người minh họa cho cuốn sách chia sẻ: “Tuy văn phong của Phương Thảo không có sự chau chuốt như một nhà văn chuyên nghiệp nhưng chính sự mộc mạc, chân thành đã khiến tôi nhận lời vẽ minh họa. Cô bé trang bìa cũng chính là bóng dáng nhân vật đồng thời cũng là hình ảnh người đọc lật giở từng trang sách. Tôi mong muốn rằng, khi người đọc mở cuốn sách ra, những lời văn sẽ bung tỏa như những bông hoa, nảy nở từ tâm hồn”.
Đến cuối năm 2024, cuốn sách được Nhà xuất bản Dân trí phát hành. Cuốn sách hiện nay được bán tại Hệ thống nhà sách Fahasa, Nhà sách Đông Tây và các nền tảng thương mại điện tử như Tiki, Shopee…
Viết tiếp ước mơ
Bằng nỗ lực phi thường và sự lạc quan vượt lên đớn đau của bệnh tật, Thảo không chỉ có thể đến giảng đường đại học mà còn có thể gặp được tình yêu của đời mình. Đó là cái kết trọn vẹn cho hành trình thanh xuân dẫu gập ghềnh nhưng đã đơm quả ngọt.
Hiện, Thảo gắn bó với việc dạy tiếng Anh cho trẻ em. Cô tìm thấy niềm vui từ những cô cậu trò nhỏ. Ngoài ra, đam mê về vẽ tranh, chơi đàn cũng đem lại cho cô gái trẻ này giây phút thảnh thơi.
Thảo chia sẻ: “Em thấy cuộc sống thật mong manh. Qua cuốn sách nhỏ này, em hy vọng mọi người dù gặp bất cứ trở ngại nào cũng nỗ lực và gặp may mắn như em”.

Thay cho lời chia tay, Thảo đã đàn tặng tôi một bản nhạc. Tiếng đàn thánh thót trong ráng chiều mùa hạ. Nếu cuộc đời giống như một bản nhạc thì hy vọng rằng, cuộc sống của Thảo sẽ chỉ còn những giai điệu tươi vui.
Nguồn: https://baolaocai.vn/nhu-doa-huong-duong-post649454.html
Bình luận (0)