Vietnam.vn - Nền tảng quảng bá Việt Nam

Dấu chân còn đọng...

Khi tôi viết “mỗi sáng sớm nghe tin bạn bè, là nghe cả tiếng thở dài của mình” trước bao nhiêu nỗi niềm của cụ ông Lê Khuê - người nhạc công vĩ cầm phố Hội, tôi vẫn chưa mường tượng được có ngày, chính mình cũng ở tâm trạng như vậy!

Báo Quảng NamBáo Quảng Nam20/06/2025

5d34845bb34707195e56(1).jpg
Nguyên Tổng biên tập Hồ Duy Lệ - Tổng biên tập của Báo Quảng Nam sau tách tỉnh năm 1997 và nguyên Tổng Biên tập Lê Văn Nhi đã tiếp nối và duy trì bản sắc Báo Quảng Nam với việc ưu tiên phát triển chuyên trang, chuyên mục văn hóa cùng các lãnh đạo của Báo Quảng Nam.

1. Đó là ngày hay tin nhân vật trong bài báo của mình “đi chơi chốn khác”. Tròn 15 năm làm báo, số lượng bài ký chân dung của tôi khá nhiều. Mỗi chân dung là một lát cắt đậm sâu góp phần làm nên bức tranh của vùng văn hóa xứ Quảng.

Mỗi nhân vật là một câu chuyện, không ai giống ai. Mỗi nhân vật là một dấu ấn gắn liền với hành trình lưu giữ, bảo tồn văn hóa Quảng Nam. Qua họ, chúng tôi nhận ra dấu tích văn hóa xứ Quảng tưởng đã khuất lấp trong bộn bề áo cơm, lại là những ẩn mật mà chỉ cần có người cơi lên, sẽ hóa thành kho báu.

Đó là “báu vật” của hương quế Trà My, là “hồn núi” được xếp nếp gọn gàng thành những bản ký âm. Tiếng kèn a-map da diết. Thước đo phẩm chất của tộc người qua điệu cồng chiêng. Dân ca người Co mô phỏng theo điệu xà-ru của người đàn bà khắc khổ...

Bóc tách từng ký ức, để nhớ lại bóng dáng của người đàn ông miền núi vạm vỡ và hào sảng từ dáng vóc đến giọng nói, từ tính tình đến đam mê anh theo đuổi.

Năm 2017, tôi viết về anh, với những cảm nhận sau vài năm quan sát Dương Trinh. Những năm sau đó, anh trở thành chuyên gia trong các bài báo về bảo tồn âm nhạc miền núi của tôi và rất nhiều đồng nghiệp.

Năm 2024, chúng tôi mời anh tham gia trực tiếp trong các chuyên đề về văn hóa miền núi, với tư cách người viết. Tôi vẫn nhớ giọng người đàn ông reo lên khi lần đầu tiên nhận nhuận bút. Đó cũng là kỷ niệm cuối cùng với Dương Trinh!

Cuối tháng Tư, cùng nén nhang lặng lẽ, chúng tôi đến viếng anh Đinh Hài - nguyên Giám đốc Sở VH-TT&DL. Văn hóa du lịch xứ Quảng có công đóng góp không nhỏ của ông.

Dấu ấn của “hành trình di sản” rồi đến festival di sản Quảng Nam, không thể thiếu người đầu tàu Đinh Hài. Chúng tôi gọi ông là “người làm nên hội”. Còn người yêu văn hóa xứ Quảng kính trọng ông vì những tâm huyết trong bao nhiêu chuyện bảo tồn.

Nghề báo, niềm hạnh phúc nhất không hẳn là thành tựu mình có được từ những giải thưởng. Đồng nghiệp nhiều lần hỏi nhau, đằng sau con chữ, hay đọng lại với con chữ, liệu có phải là sự kết nối được duy trì sau đó? Kết nối để thông điệp mình đưa ra được lan tỏa. Kết nối để làm được điều gì đó có ích cho đời này! Và hơn cả, là dẫu bao tháng ngày trôi qua, những nhân vật văn nghệ từng xuất hiện trên mặt báo, vẫn sống đúng như điều họ rút ruột sẻ chia cùng người viết.

ef60412d6131d56f8c20.jpg
Những bài viết về văn hóa văn nghệ, đất và người xứ Quảng của Báo Quảng Nam đã định vị trong lòng người đọc.

2. Những năm tháng sau này. Lùi lại một khoảng, khi từng ngày từ giã lớp người “mở” của danh xưng tỉnh Quảng Nam, tính từ mốc 1997, mới hay dấu chân của họ đậm sâu cùng hành trình của một vùng văn hóa.

Có họ, hình như Quảng Nam mới có được định danh vùng đất giữ được cốt cách, bản sắc, bắt đầu từ chuyện trân quý những người làm văn hóa.

Những đồng nghiệp làm báo ở miền Nam, mỗi khi nhắc về Báo Quảng Nam, thường dành những lời khen ngợi. Họ trọng bản sắc của tờ báo từ khi hình thành đến nay, đã luôn đứng về phía cái đẹp của giá trị cổ truyền. Không nhiều tờ báo giữ xuyên suốt được các chuyên trang, chuyên mục, ấn phẩm về văn hóa lâu năm như vậy.

Càng trọng hơn, khi những vấn đề về văn hóa xứ sở liên tục được cày xới, không chỉ ở các bản tin đa phương tiện, những bài viết phân tích chuyên sâu, những ký sự chân dung lẫn vùng đất liên tục được đăng tải.

Nhà báo Tiểu Vũ - một nhà báo viết văn hóa kỳ cựu ở Sài Gòn và là người gốc Quảng nói, anh vẫn luôn tự hào mỗi khi bài viết của mình đăng tải ở Báo Quảng Nam. “Người làm báo ở Sài Gòn đánh giá rất cao Báo Quảng Nam. Vì hiếm có tờ báo nào còn giữ mảng văn hóa như báo mình. Đó là điều chúng tôi trân trọng nhất! Có viết bao nhiêu bài, đăng ở bao nhiêu báo, nhưng mỗi khi xuất hiện bài viết trên Báo Quảng Nam, vẫn là điều mang đến nhiều cảm xúc nhất!” - anh chia sẻ.

Chọn giá trị làm nên danh xưng Quảng Nam - giá trị của vùng đất giàu văn hóa, 28 năm qua, Báo Quảng Nam đã định danh vị thế của mình trong lòng bạn đọc. Vị thế ấy có phần rất lớn của chuyện đất và người xứ Quảng; của những đau đáu tồn vong từ lớp nghệ nhân làng nghề; của người nắm giữ tri thức bản địa xứ sở; người kẻ mặt nạ tuồng, hay chính từ người kiêu hãnh cả đời chỉ dành tạc tượng danh nhân xứ Quảng...

Chúng tôi lắng nghe câu chuyện của họ, mang lên mặt báo. Còn chuyện của người làm báo, ai sẽ lãnh phần sớt chia?

Tháng 6 năm nay, từng gương mặt góp nên tuổi tên Báo Quảng Nam, sẽ vào cuộc đi cùng làn sóng sáp nhập. Dẫu biết, có chọn con đường nào, những người bạn của chúng tôi cũng đã có khoảng trời rực rỡ mang tên Báo Quảng Nam.

Ngẩn ngơ nhìn măng-set báo, có thể chỉ còn tồn tại không lâu nữa, tôi bất giác bùi ngùi.

Nguồn: https://baoquangnam.vn/dau-chan-con-dong-3157085.html


Bình luận (0)

No data
No data

Cùng chủ đề

Cùng chuyên mục

Những sớm mai yên bình trên dải đất hình chữ S
Pháo hoa thăng hoa, du lịch bứt tốc, Đà Nẵng ghi điểm mùa hè 2025
Trải nghiệm câu mực đêm và ngắm sao biển ở đảo ngọc Phú Quốc
Khám phá quy trình ướp trà sen đắt đỏ nhất Hà thành

Cùng tác giả

Di sản

Nhân vật

Doanh nghiệp

No videos available

Thời sự

Hệ thống Chính trị

Địa phương

Sản phẩm