Hơn nửa thế kỷ trôi qua, bà Vũ Minh Nghĩa (bí danh Chính Nghĩa, sinh năm 1947) - nữ chiến sĩ biệt động duy nhất trực tiếp tham gia trận đánh lịch sử vào Dinh Độc Lập trong cuộc Tổng tiến công và nổi dậy Tết Mậu Thân năm 1968; tham gia Chiến dịch Hồ Chí Minh năm 1975 - vẫn không nguôi nỗi niềm về hai chữ hòa bình .
テットマウタンの思い出
Lanh lợi, nhanh nhẹn, năm 1960 - lúc 13 tuổi, bà nhận nhiệm vụ chuyển lương thực, cơm nước cho các cán bộ hoạt động bí mật trong xã. Tới năm 16 tuổi, bà làm giao liên, vận chuyển vũ khí, tài liệu, đưa đón cán bộ giữa các cơ sở nội thành Sài Gòn. Mỗi lần đi là một lần đối diện cái chết, nhưng cô gái trẻ Chính Nghĩa chưa bao giờ chùn bước.
1968年のテト攻勢の際、彼女はサイゴン政府の本部である統一会堂での戦闘に直接参加するよう任命されました。
サイゴン特殊部隊博物館のブー・ミン・ギアさん。
Đêm mùng Một Tết Mậu Thân, bà - nữ chiến sĩ biệt động duy nhất, cùng 14 chiến sĩ biệt động - vượt qua hàng rào phòng vệ, tiến sát Dinh Độc Lập. Chỉ mang một khẩu K54, một quả lựu đạn, bà vừa chiến đấu, vừa làm cứu thương.
計画では、約30分の射撃の後、増援部隊が到着する予定だった。しかし、結局誰も来ず、兵士たちは何時間も互いに守り合いながら、孤軍奮闘を強いられた。テト二日目の夜明け、敵の猛烈な反撃により状況は危険に陥った。彼女と仲間たちは宮殿の向かいにある高層ビルに撤退を余儀なくされ、弾薬不足の中、レンガや石、原始的な武器を使って反撃を続けた。
兵士8人が死亡し、彼女と残りの6人が負傷して投獄された。
Bà Nghĩa, khi đó 21 tuổi, phải chôn vùi tuổi thanh xuân sau song sắt, giữa bốn bức tường và những trận đòn roi. Liên tục bị tra tấn ở các nhà tù, từ tổng nha cảnh sát đến Thủ Đức, Tân Hiệp, Biên Hòa, bà vẫn không hé một lời, tuyệt đối trung thành với đất nước.
ギアさん(中央)はビンフックのロックニン空港で解放された。 (写真:NVCC)
Sau khi hiệp định Paris ký kết, năm 1974, bà Nghĩa được trao trả tại sân bay Lộc Ninh (tỉnh Bình Phước) trong tình trạng bị thương nặng ở chân, đi lại khó khăn cần người hỗ trợ. Sau khi chữa trị, bà tiếp tục cống hiến cho Tổ quốc, với vị trí là chiến sĩ thuộc Phòng tình báo Miền.
1975年春の大勝利
Đầu năm 1975, trước thềm Chiến dịch Hồ Chí Minh , đơn vị của bà được lệnh hành quân từ căn cứ Bình Mỹ (Củ Chi) tiến về Sài Gòn để "đón lõng" tình hình. Trong chiến dịch này, bà tiếp tục là nữ chiến sĩ duy nhất trong đội nhận lệnh tham gia đánh Dinh Độc Lập.
「基地の状況を把握し、重要な日に備えるために、私たちは静かに行進しました」と彼女は語った。
Ngày 27 - 28/4/1975, tin vui từ chiến tuyến truyền về, các cánh quân chủ lực áp sát cửa ngõ Sài Gòn. Đêm 29/4, đơn vị bà hành quân gấp rút, phối hợp cùng các lực lượng trong nội đô, chuẩn bị cho trận đánh lịch sử.
Sáng 30/4/1975, trong đội hình bộ binh và xe tăng hùng hậu, bà cùng các đồng đội tiến vào trung tâm Sài Gòn. Khi đang trên đường hành quân thì nhận tin chính quyền Sài Gòn tuyên bố đầu hàng, miền Nam hoàn toàn giải phóng.
「ズオン・ヴァン・ミン将軍が降伏を表明したという知らせを聞いた時、歓声を上げる人々の波の中で、私はただ立ち尽くしていました。言葉では言い表せないほどの感動でした。私は生きていた、そして国は再び息を吹き返したのです。黄色い星が描かれた赤い旗と、南ベトナム民族解放戦線の旗が、いたるところで翻っていました。人々は通りの両側に溢れ出し、兵士たちを歓迎するために歓声を上げ、手を振っていました。涙を流す人もいれば、『兵士たちが戻ってきた!解放だ!』と叫ぶ人もいました」とギアさんは回想しました。
1975年4月30日正午、サイゴンの人々は解放軍を歓迎するために通りに繰り出した。(写真:ラム・ホン/VNA)
Bà vẫn còn in đậm trong trí nhớ những khoảnh khắc khi quân giải phóng tiến đến đâu cũng được người dân chào đón nồng nhiệt, những đoàn xe tăng nối đuôi nhau tiến về phía Dinh Độc Lập, trong tiếng hò reo, người dân tiếp tế cơm nước, thuốc men, dành cho bộ đội tình cảm chân thành như ruột thịt.
彼女の部隊がサイゴンの中心部に入ったとき、市内の多くの若い女の子たちが好奇心と少しの困惑をもって彼女を見た。
"Có mấy cô cứ đòi tôi tháo mũ tai bèo để xem mặt. Khi thấy tôi, họ ngạc nhiên hỏi sao bộ đội lại khỏe khoắn, nhanh nhẹn và xinh nữa, chứ chẳng hề gầy gò, xanh xao như từng nghe trong những lời tuyên truyền trước đó", bà Nghĩa bật cười, nhớ lại.
Sau thời khắc lịch sử, đơn vị của bà nhận lệnh đóng quân tại Tân Định. Cùng với các cán bộ địa phương, bà tham gia vận động người dân ổn định đời sống, hỗ trợ các tổ tiếp quản tiếp tục giữ trật tự xã hội.
“Bà con chia nhau từng nhóm để nấu cơm cho bộ đội, dọn dẹp, sửa sang nhà cửa, lo từng bữa ăn. Không khí lúc đó vừa rộn ràng vừa chan chứa tình cảm quân - dân", bà Nghĩa nói.
ギア夫人は、命を犠牲にして国が勝利する日を見ることのできなかった同志たちを残念に思っている。
Giờ đây, gần bước sang tuổi 80, ký ức của bà Chính Nghĩa không chỉ là niềm tự hào khi được chứng kiến thời khắc thiêng liêng của dân tộc, mà còn là nỗi nhớ về những đồng đội đã không kịp nhìn thấy ngày đất nước hoàn toàn được giải phóng.
“Tôi hiểu rõ cái giá phải trả cho độc lập, tự do, hòa bình. Nếu không có hòa bình, làm gì có sự sống, làm gì có tương lai cho dân tộc, cho mỗi người, trong đó có cả chính tôi. Cả đời này, tôi mang ơn những đồng đội đã ngã xuống, để mình còn sống, để đất nước trường tồn" , bà Nghĩa nói.
それを理解した彼女は、多くの先人たちが命をかけて取り戻した貴重な平和を、現代の若者がどのように守り、大切にし、発展させていくべきかを知らなければならないと懸念している。
Vtcnews.vn
出典: https://vtcnews.vn/hoi-uc-ngay-30-4-cua-nu-biet-dong-duy-nhat-danh-vao-dinh-doc-lap-tet-mau-than-ar938035.html
コメント (0)